Có lần, Tony đi về khuya trên đường Trần Hưng Đạo, lúc đó khoảng 2-3h sáng, đường vắng hoe, chỉ có 2 chị lao công cần mẫn quét rác. Hai chị đội 2 cái nón, bịt mặt, trên áo có vạch phản quang. Gần đó là chiếc xe rác cũng màu vàng. Và những ngọn đèn vàng hiu hắt của thành phố, tất cả dường như đã đi ngủ. Rất say, rất sâu…
Nhìn 2 chị, tự dưng lòng Tony dâng lên một cảm xúc khó tả, vừa biết ơn, vừa kính phục. Cả chục triệu dân Sài Gòn đang ngủ vùi trong chăn ấm nệm êm, thì ngoài phố vẫn có những người làm những công việc thầm lặng. Để sáng mai, khi mọi người thức dậy, cả thành phố tinh tươm sạch đẹp như mới.
Giữ được một ngôi nhà nhỏ xíu luôn sạch đã khó, giữ cho một thành phố rộng lớn như tp HCM sạch sẽ thì khó gấp vạn lần. Hàng vạn con phố và biết bao những con người thầm lặng. Hy sinh giấc ngủ, làm việc trong điều kiện vất vả, lại nguy hiểm cận kề khi nửa đêm vẫn có những lái xe say xỉn chạy bạt mạng. Dân càng đông, lượng rác thải càng ngày càng nhiều, và các anh các chị lại càng vất vả.
Sài Gòn mùa này trời lạnh. Nửa đêm nhiệt độ xuống còn 18 độ C, các anh chị vẫn gồng mình làm tốt nhiệm vụ. Tony chợt nhớ bài thơ học thuộc từ bé
“Những đêm hè
Khi ve ve
Đã ngủ
Tôi lắng nghe
Trên đường Trần Phú
Tiếng chổi tre
Xao xác hàng me
Tiếng chổi tre
Đêm hè
Quét rác...
Khi ve ve
Đã ngủ
Tôi lắng nghe
Trên đường Trần Phú
Tiếng chổi tre
Xao xác hàng me
Tiếng chổi tre
Đêm hè
Quét rác...
Những đêm đông
Khi cơn dông
Vừa tắt
Tôi đứng trông
Trên đường lặng ngắt
Chị lao công
Như sắt
Như đồng
Chị lao công
Đêm đông
Quét rác...”
Khi cơn dông
Vừa tắt
Tôi đứng trông
Trên đường lặng ngắt
Chị lao công
Như sắt
Như đồng
Chị lao công
Đêm đông
Quét rác...”
Và nhiệm vụ của nhóm tình nguyện TnBS ở Tp HCM trong tháng 1-2 này, là kinh doanh nông sản và sản phẩm khởi nghiệp của CLB con dượng để tặng quà cho các chị trong dịp xuân về. Có thể dư ra chút tiền để tặng vài suất học bổng cho con em các anh chị. Lao động mãi mãi là vinh quang, những đứa trẻ tự hào nhận được học bổng vì “mẹ tôi là một lao công đường phố”.
Mỗi buổi sáng đi trên đường đến trường, đến công sở, đến quán cà phê…chúng ta hãy biết ơn các anh, các chị - những bông hoa thầm lặng giữa đời thường.
Các anh chị lao công thân mến. Tụi em sẽ kinh doanh nông sản, sẽ kiếm tiền để gửi các chị những món quà nhân dịp xuân về. Món quà của nhóm tình nguyện tuy nhỏ, nhưng là một cái nghiêng mình của tụi em, của những công dân thành phố, đến cái nghề cao đẹp mà anh chị đã lựa chọn.
“Nhớ em nghe
Tiếng chổi tre
Chị quét
Những đêm hè
Đêm đông gió rét
Tiếng chổi tre
Sớm tối
Đi về
Giữ sạch lề
Đẹp lối
Em nghe! “
Tiếng chổi tre
Chị quét
Những đêm hè
Đêm đông gió rét
Tiếng chổi tre
Sớm tối
Đi về
Giữ sạch lề
Đẹp lối
Em nghe! “
Bài của Tony ??
ReplyDelete