Có mấy bạn trong nhóm tình nguyện hỏi Tony là gia đình bạn rất khá giả, ba mẹ bạn muốn bạn đi học thạc sĩ ở nước ngoài, và bạn cũng muốn nữa. Nhưng bạn muốn tự mình kiếm tiền, tự mình kiếm học bổng để đi. Đích đến là thạc sĩ ở Anh.
Tony hỏi bạn đã xin học bổng chưa, bạn nói đã xin rồi, nhưng hẻm ai cho. Trường cho cao nhất là 50% học phí. Vì bạn không có thành tích học tập xuất sắc, tiếng Anh chỉ đủ chuẩn vô trường (IELTS 6.5), cũng không có thành tích như văn nghệ thể thao công tác xã hội gì. Nên bạn nói là bạn sẽ tự kiếm tiền để đi. Tony hỏi thu nhập, bạn nói được 7 triệu/ tháng, tháng dư được 2 triệu. Bạn chưa biết làm gì để kiếm tiền nhiều hơn và kiếm việc nhiều tiền cũng không có.
Bạn thân mến. Bạn cứ dư 2 triệu, bạn sẽ cần 250 tháng để đủ 500 triệu, tổng chi phí sang học thạc sĩ 1 năm ở Anh (ăn uống học phí nhà cửa...). Giả sử lương bạn sẽ tăng, nhưng bạn cũng cần ít nhất cả trăm tháng nữa, tức cả chục năm nữa. Mà lúc đó, đã già rồi, trí nhớ không tốt nữa để mà học tốt. Cho nên ra trường, làm 2-3 năm rồi đi thạc sĩ là phù hợp. Đợi lâu quá không nên. Qua đó xin học bổng tiếp. Rất nhiều bạn từ học kỳ 2 hay năm 2 là được học bổng toàn phần, vì học nghiêm túc.
Nhà có điều kiện thì cứ tận dụng. Ở nước ngoài như Singapore hay Mỹ, các bạn trẻ còn vay của nhà nước để đi học. Miễn là bạn có trách nhiệm với đồng tiền đó, học thật tốt vào, làm tiền nhiều vào sau khi tốt nghiệp để trả lại. Muốn bắt cá to thì phải đầu tư cần câu to, mồi to...
Đừng ngại khi đầu tư vào việc học hành khi có điều kiện. Nếu vay tiền đi du lịch, mua sắm smart phone, quần áo này nọ thì không nên chứ vay tiền để đi du học thì hoàn toàn nên bạn nhé. Vấn đề là người ta có cho mình vay không. Mình có khả năng học lên nữa không. Có đam mê việc học hành không.
Nếu có, hãy mạnh dạn.

Axact

Phan Kim Khánh

Với tôi hạnh phúc là làm được những điều tưởng như không thể.

Post A Comment:

0 comments: